thơ tình

Hiển thị các bài đăng có nhãn thơ tình. Hiển thị tất cả bài đăng

Đêm dài nhớ anh

Thức trắng đêm nay nhớ một người
Một người tôi nhớ một người thôi
Đêm nay,đêm mai..đêm mai nữa...
Tôi nhớ một người không nhớ tôi..

Thôi tim ạ...nín đi đừng khóc nữa
Bởi tình yêu không chọn lựa được đâu
Cũng như ai...tôi từng có nỗi đau
Cũng mềm lòng vì những câu họ nói.

Này gió ơi cho ta nhờ chút việc,
Việc nhỏ thôi nhưng là cả tấm lòng,
Khi gió về nép bên cạnh người ấy,
Gió thì thầm ta nhớ ấy biết bao.

Uống cho say để quên đi tất cả
Quên nỗi buồn,sự cô độc,cô đơn
Chợt nhận ra trong giấc ngủ chập chờn
Đời vô vị khi tâm hồn đã chết !

Tại sao nước mắt lại tràn
Tại sao hy vọng lại càng mất đi
Tại sao uống rượu ngàn ly
Nhưng lại không thể quên đi một người

Bỗng một ngày tôi nhận ra điều đó.
Cơn gió kia không phải của riêng tôi.
Đó là của trời xanh và mặt đất.
Chẳng bao giờ có thể thuộc về tôi %
St. Xuân Phạm

Không Lẽ

Không lẽ mình mất nhau sao?

Ngàn câu nồng ấm hôm nào vội tan

Trách mình phận mỏng đa đoan

Trăm cay nghìn đắng chỉ còn em thôi!