Không lẽ mình mất nhau sao?
Ngàn câu nồng ấm hôm nào vội tan
Trách mình phận mỏng đa đoan
Trăm cay nghìn đắng chỉ còn em thôi!
Tình đời lại bạc như vôi
Khi yêu rót mật bao lời nhớ nhung
Khi chung lối, lúc tương phùng
Thề câu vàng đá tình chung chẳng nhòa.
Qua sông ắt phải lụy đò
Anh hờ hững để tơ vò lòng em
Đường tình lắm nẻo bon chen
Thân liễu yếu phải bao phen khóc thầm.
Anh giờ tận chốn xa xăm
Vui duyên mới? Tình trăm năm hỡi tình
Còn đâu mộng ước ngày xinh
Đôi ta trâm gãy rơi bình vỡ tan…
Không lẽ anh nỡ phũ phàng???
Không lẽ anh nỡ sang ngang thế à?
Tình ta nồng thắm kia mà
Em không cam để tình xa vội vàng.
Ngàn câu nồng ấm hôm nào vội tan
Trách mình phận mỏng đa đoan
Trăm cay nghìn đắng chỉ còn em thôi!
Tình đời lại bạc như vôi
Khi yêu rót mật bao lời nhớ nhung
Khi chung lối, lúc tương phùng
Thề câu vàng đá tình chung chẳng nhòa.
Qua sông ắt phải lụy đò
Anh hờ hững để tơ vò lòng em
Đường tình lắm nẻo bon chen
Thân liễu yếu phải bao phen khóc thầm.
Anh giờ tận chốn xa xăm
Vui duyên mới? Tình trăm năm hỡi tình
Còn đâu mộng ước ngày xinh
Đôi ta trâm gãy rơi bình vỡ tan…
Không lẽ anh nỡ phũ phàng???
Không lẽ anh nỡ sang ngang thế à?
Tình ta nồng thắm kia mà
Em không cam để tình xa vội vàng.
Sưu Tầm